Rằng nếu lại được sinh ra
Tôi chỉ là cây cỏ
Nơi thảo nguyên xanh thẳm
Nơi núi rừng âm thầm.
Không phồn hoa, ồn ã
Chỉ lặng lẽ, êm đềm
Tháng năm trôi chẳng gấp
Cứ bình thản ngày qua.
Ở núi rừng, đồng cỏ
Đất đai là tổ ấm
Bầu trời là ước mơ
Xunh quanh là bạn hữu
Ngày qua ngày, hạnh phúc biết là bao?
Không phải tôi không muốn làm người nữa
Chỉ cảm thấy là cây nó lại hay
Chẳng buồn phiền thế sự
Không xô bồ, âu lo.
Đừng nghĩ tôi không thương gia đình mình,
Kiếp này vẫn tốt đẹp đó thôi
Rồi trả hiếu, rồi về nơi đất đá
Cũng thành cây, thành cỏ cả thôi mà.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét